Bản thân thư pháp gia không thể một sớm một chiều là có thể trở nên giỏi giang, điêu luyện mà phải luôn luôn rèn luyện, tìm tòi, tập cho đôi tay ngày một mềm mại, bút pháp ngày một uyển chuyển, linh hoạt, ấy cũng là cái lợi mà thư pháp mang lại cho mỗi chúng ta.
Một điều có thể khẳng định chắc chắn rằng đối với những ai thường xuyên luyện tập thư pháp, họ sẽ phải chăm sóc đôi tay thật kỹ càng và phải tập luyện với cây bút thông qua những bài tập vô cùng khắc nghiệt, từ cách cầm bút, đến cách viết các chữ đại tự, tiểu tự, trung tự,... Điều đó sẽ làm cho việc điều khiển bút ngày một điêu luyện và khả năng làm chủ đôi tay ngày một khéo léo.
Nếu như bạn đang muốn nghe một lời bộc bạch từ chính bản thân tôi thì tôi xin chia sẻ với các bạn rằng: Tôi đến với thư pháp từ năm 2015, lúc ấy tôi rất hay nóng giận, và thường gặp phải rất nhiều những khó khăn trong việc đưa ra các lựa chọn cho các vấn đề. Thế nhưng sau khi học thư pháp được 6 tháng đầu tiên, tôi đã bắt đầu cảm thấy những chuyển biến hết sức rõ rệt trong tính cách, con người của bản thân. Mọi thứ bắt đầu nhẹ nhàng hơn, cách mà tôi nhìn mọi điều xảy ra xung quanh cũng đơn giản hơn và không còn nóng giận như trước nữa.
Tại sao tôi lại khẳng định những điều trên với bạn? Vì lý do này là một trong những lý do quan trọng nhất mà bộ môn nghệ thuật thư pháp Việt mang lại cho người học. Thư pháp khiến bạn luôn luôn phải bền gan, kiện trí, nhẫn nại và khi học đến phần chương pháp, bố cục, bạn sẽ được tiếp xúc với những chữ đại tự, những câu châm ngôn, những câu văn vô cùng giàu ý nghĩa và chính điều ấy khiến cho tâm hồn chúng ta được nuôi dưỡng ngày một đẹp thêm.Người thân, gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, những người mới quen, những mối quan hệ mới thiết lập, tất cả đều như rất hào hứng với món quà giá trị và ý nghĩa mà chúng ta tự tay làm ra. Thư pháp cũng vậy, học thư pháp rồi, bạn có thể tự tay mình tạo nên những tác phẩm thực sự đẹp mắt, tuyệt vời để tặng ông bà, bố mẹ, người thân và bạn bè của mình. Còn gì tuyệt vời hơn, ý nghĩa hơn cơ chứ.
Chưa hết đâu! Năm đầu tiên khi tôi tập viết thư pháp, tôi đã tự bày một sạp viết tại chợ hoa ở quê nhà, và cũng trong thời gian ấy, tôi nhận được rất nhiều lời tán thưởng, công nhận từ mọi người, cái cảm giác được mọi người đứng xung quanh mà bàn luận và thưởng thức các tác phẩm mình viết ra rồi trân trọng nó, mua nó về nhà để treo quả thực là một cảm giác vô cùng xung sướng.
Trong công việc hàng ngày, tôi cũng có thể sử dụng các bức thư pháp để tặng cho cấp trên hoặc đồng nghiệp, mọi người đều rất thích thú với món quà vô cùng ý nghĩa này.